Một anh chàng nọ có một cô vợ hay ghen, đã thế anh lại còn đi rước một cô vợ nhỏ về để ở chung một nhà. Tối đến, anh ta phải ngủ chung với vợ lớn ở giường trong, còn giường ngoài thì để cho mặc cô vợ nhỏ.
Một tối nọ, không biết nghĩ thế nào, trong lúc đêm khuya thanh vắng, cô vợ nhỏ mới cất giọng ngâm rằng :
"Đêm khuya gió lặng sóng yên
Sao ai có muốn tắm thuyền thì qua"
Anh chàng ở trong giường trong nghe thấy ruột gan não nề, anh nghĩ thương hại thay cho tình cảnh "kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng". Thế rồi anh ta cũng ngâm họa lại rằng :
"Muốn sang bên ấy cho vui
Mắc đồn lính gác thì xuôi ngã nào"
Cô vợ lớn thấy thế cũng tội nghiệp cho cái đức ông chồng và bà nhỏ kia liền đáp :
"Muốn qua bên ấy cho vui,
Qua đồn nộp thuế thì xuôi chớ gì !"
Nghe cô vợ lớn ngâm, cô vợ bé nghĩ buồn và tức giận, nên cô mới lại trả lời rằng :
"Muốn qua buôn bán cho vui,
Qua đồn hết vốn, thì xuôi làm gì"