CÂY, LÁ VÀ GIÓ
Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó… đầu tiên hãy yêu người đó trước đã...
Cây
Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ 1 cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có 1 người tôi rất mến, rất mến nhưng lại ko có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài,không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó…
Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói “ cứ tự nhiên” trước khi chạy đi.Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ …và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn 1 tiếng
Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn ko phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự shock, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình
Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.
Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một ngừời con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.
Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc.Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy?
Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi 10 ngày sau đó, nó nói “ lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại”
“Có lẽ cây không thể giữ lá
Theo cơn gió em vội vã bay đi
Cây im lặng chẳng biết phải làm gì
Chỉ thấy trong tim mình đau nhói quá!
…
…
…
CÂY VÀ LÁ
Tôi thường được gọi là cây
Còn em là lá thơ ngây trên cành
Khi xưa lá vẫn còn xanh
Vẫn cùng cây đón ngọt lành sớm hôm
Long lanh như những giọt sương
Hay là những giọt lệ buồn trời mây
Lá vẫn chia sẻ cùng cây
Cùng chịu nắng gió, đắng cay cuộc đời
Bên cây lá chẳng chuyển rời
Dù cho bão tố vẫn cười ,vẫn vui
Nhưng….
Thời gian nào có ngừng trôi
Từng giây, từng phút vẫn rời thật xa
Có nhiều lúc, mắt lá lệ nhòa
Lá buồn, lá khóc nhìn mà xót thương
Lá chẳng buồn ngắm giọt sương
Cứ để rơi xuống mặt đường thật nhanh
Thân hình lá thật mong manh
Giờ không còn những màu xanh ngày nào
Mỗi khi nhìn thấy trời cao
Lá lại mong ước bay vào không gian
Thêm buồn khi buổi chiều tàn
Lá vẫn lặng lẽ, muôn ngàn nghĩ suy???
Còn cây lại chẳng biết chi
Cây không biết lá sầu bi trong lòng
Mùa hạ , rồi đến mùa đông
Cây có hiểu được:lá mong điều gì???
Nhìn cây lá khẽ thầm thì
Rồi theo cơn gió bay đi thật rồi
Cây chẳng kịp nói một lời
Chỉ buồn lặng lẽ nhìn trời xa xa
Hình như cây cũng lệ nhòa
Hình như cây cũng xót xa trong lòng
Không biết lá có hiểu không?
Cây mãi nhớ lá, chờ mong thật nhiều!!!
…
Lá bay đi mà lòng cứ tiêu điều
Trách cây sao chẳng hiểu nhiều lòng ai?
Lá không biết lá đúng hay sai?
Lá chỉ muốn có ngày mai tươi sáng
Lá hỏi cây mà cây chỉ im lặng?
Giờ gió kia cuốn lá, đặng trôi đi
Cây không giữ , cây cũng chẳng nói gì
Lá buồn lắm !Cây ơi! Lá buồn lắm!
Lá luôn mong mãi màu xanh tươi thắm
Để ở bên cây , say đắm bên cây
Lá luôn muốn mình thật thơ ngây
Để được mãi bên cây,được cây che chở
Giờ đi rồi mà lòng đầy nỗi nhớ
Nhớ về cây! Nhớ hơi thở của cây!
GIÓ
Gió vi vu lướt nhẹ giữa trời chiều
Nhìn thấy lá tiêu điều trên cây đó
Bay một vòng rồi thì thầm hỏi nhỏ
Lá có muốn cùng gió đi dao chơi?
Lá lặng im lá chẳng nói một lời
Cứ như vậy, lá cứ ngồi như vậy
Rồi ngày sau vẫn những câu hỏi ấy
Gió kiên trì mong thấy lá được vui
Rồi một hôm lá khẽ ngậm ngùi
Giọt nước mắt,lá sụt sùi ,lá khóc
Lá nhẹ bay trong từng cơn khó nhọc
Gió nhẹ nhàng bao bọc cuốn lá đi
Gió vốn hiểu lá đang nghĩ điều gì
Nên hằng ngày vẫn thầm thì bên lá
Thổi vào hồn bằng từng cơn gió lạ
Để lay động ,để cho lá rời cây
Cuốn lá đi rong chơi những tháng ngày
Cho lá hiểu bên cây là đau khổ
Quá dại khờ lá nào hiểu rõ
ở bên cây mà cây lỡ vô tình
Cây thờ ơ, cây cứ lặng thinh
Để cho lá một mình thương nhớ
Lá trên cây, ấm êm từng hơi thở
Nhưng cây không có lá ở trong lòng
Lá ngồi buồn lặng ngắm những dòng sông
Càng u buồn lại càng mong, càng nhớ
Gió đến bên lá khi nào không biêt nữa
Gió mang theo những hơi thở dịu êm
Gió hiểu lá sâu tận trong tim
Gió muốn lá đi tìm chân trời mới
Khi chia tay lá nhìn cây lần cuối
Lá hỏi cây, cây chỉ khẽ mỉm cười
Lá như thấy tim mình sao đau nhói
Rồi lặng yên để cơn gió cuốn trôi!
CÂY
Lá bay đi cây đứng lặng nhìn trời
Nhìn theo lá mà ngậm ngùi đau nhói
Lá bên cây mà cây không hiểu nổi
Để bây giờ lại mong mỏi đợi chờ
Cây không hiểu lá có nhiều mộng mơ
Có nhiều khi lại ngẩn ngơ như thế
Nhìn lá buồn cây chỉ lặng lẽ
Biết làm gì, cây biết phải làm gì?
Để bây giờ theo gió lá trôi đi
Nơi xa ấy có khi là mãi mãi
Cây không can đảm líu kéo lá ở lại
Cây không muốn lá sẽ phải u sầu
Bởi cây nào có hiểu lá đâu?
Giờ nghĩ lại mà lòng đau như cắt
Chúc lá vui cây cố kìm nước mắt
Lá đi rồi cây bật khóc thật nhiều
Lá đi rồi cây xơ xác tiêu điều
Thôi chúc lá sẽ gặp nhiều hạnh phúc!!